Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Câu chuyện về những kẻ lừa đảo phố Wall

Bộ phim mới nhất của “cặp bài trùng” Martin Scorsese - Leonardo DiCaprio là hành trình đầy lôi cuốn với những bất ngờ không có điểm dừng.

Trong sự nghiệp, huyền thoại sống của điện ảnh thế giới Martin Scorsese từng làm ra nhiều bộ phim đặc sắc với nội dung kể lại cuộc đời của một nhân vật có thật. Các bộ phim tài liệu về George Harrison, Fran Lebowitz đã được đón nhận trong khi các tác phẩm điện ảnh như The Aviator hay đặc biệt là Raging Bull đều được đánh giá ở mức xuất sắc.

Bộ phim mới nhất của ông là The Wolf of Wall Street (tạm dịch là Sói già phố Wall) sẽ sớm gia nhập hàng ngũ những tác phẩm hay bậc nhất sự nghiệp của Scorsese khi tái hiện cuộc sống hoan lạc của “con sói phố Wall” Jordan Belfort qua diễn xuất hoàn hảo của Leonardo DiCaprio.

Câu chuyện về những kẻ lừa đảo phố Wall

Từ Mean Streets, Goodfellas, Casino cho tới Gangs of New York, nhà làm phim Martin Scorsese được xưng tụng như một bậc thầy trong các bộ phim về đề tài tội phạm gai góc. Tới The Wolf of Wall Street, ông lại kể về những tay buôn bán cổ phiếu trong những bộ quần áo chỉnh tề, vẻ ngoài đạo mạo nhưng bên trong thì mục rỗng và tàn nhẫn chẳng kém những gã gangster. Tiêu biểu cho những tên tội phạm mặc vest ấy là Jordan Belfort (DiCaprio), kẻ buôn chứng khoán với “cái lưỡi không xương” chuyên sử dụng để lừa đảo.

Nhưng trước khi trở thành một con người không biết đến thương xót ấy, Jordan cũng chỉ là một anh nhân viên buôn cổ phiếu bình thường với hoài bão kiếm tiền nuôi gia đình khi mới đặt chân tới phố Wall năm 1987. Người đầu tiên dẫn dắt anh vào “chiến trường” khốc liệt với những cuộc điện thoại bất tận, những con số xanh đỏ nhảy vùn vụt, những canh bạc đầy rủi ro là Mark Hanna (Matthew McConaughey).


"The Wolf of Wall Street" được 5 đề cử Oscar 2014, trong đó có hạng mục "Phim hay nhất".


Lời khuyên mà Hanna dành cho anh chàng tân binh Jordan là hãy sử dụng ma túy và thỏa mãn tình dục bởi chỉ có những khoái lạc ấy mới xua tan được áp lực mà công việc này đem lại. Chẳng bao lâu sau, công ty của Mark đứng đầu bị sụp đổ sau “ngày thứ Hai đen tối” khiến Jordan Belfort bơ vơ trở lại vạch xuất phát.

Nhưng khi bản năng của một con sói đã được khơi dậy và quen với cuộc sống sa đọa, Jordan sẵn sàng làm tất cả để đạt được cuộc sống giàu sang trước đó. Cuối thập niên 1980 và những năm 1990 là thời điểm cực thịnh của thị trường chứng khoán. Jordan quyết tâm đổi đời từ đó. Anh ta kết bạn với Donnie Azoff (Jonah Hill), một gã bán hàng có vẻ ngoài lù khù sống cùng khu nhà và thành lập một công ty buôn chứng khoán.

Những thành viên đầu tiên dưới trướng của Jordan là một đám ngờ nghệch kiếm sống bằng cách bán cần sa và được Jordan đào tạo để moi tiền khách hàng qua điện thoại. Bằng chiến thuật thổi giá “Pump & Dump”, Jordan và các cộng sự đã bán đi những cổ phiếu hạng bét ở mức giá gấp nhiều lần giá trị thật của chúng để rồi đường hoàng thành lập công ty Stratton Oakmont Inc. Đúng như Jordan nói trong phim: “Stratton Oakmont là nước Mỹ” - ba tiếng đồng hồ của The Wolf of Wall Street là câu chuyện của giấc mơ Mỹ khi từ một gã tay trắng, Jordan trở thành một triệu phú với cuộc sống xa hoa tột đỉnh, không cần biết tới ngày mai.

Cách tiếp cận đúng đắn của Scorsese

The Wolf of Wall Street là bộ phim không dành cho tất cả đối tượng khán giả với mác R - hạn chế khán giả dưới 17 tuổi. Nhưng ngay cả mác kiểm định đó - vốn chỉ dành cho những bộ phim nhiều cảnh tình dục, bạo lực hay ngôn ngữ nhạy cảm - cũng chưa lột tả hết mức độ “phóng túng” của phim. Được sản xuất bởi hãng phim độc lập Red Granite Pictures chứ không phải do một đại gia điện ảnh nào, The Wolf of Wall Street phô bày một cách thoải mái nhất những ý tưởng của đạo diễn Martin Scorsese chứ không hề bị gò bó.

Phim ngập tràn cảnh truy hoan, những màn tiệc tùng điên rồ với lượng chất kích thích được sử dụng nhiều tới mức các bộ phim gangster trước đó của Scorsese như Goodfellas hay Casino có lẽ cũng chẳng sánh bằng. Theo một thống kê của tờ Variety, có tới hơn 500 lần trong phim các nhân vật văng tục với những ngôn từ đủ khiến nhiều khán giả phải đỏ mặt.

Nhưng một khi đã bắt nhịp với The Wolf of Wall Street thì người xem khó có thể cưỡng lại và cứ thế bị cuốn đi theo trải nghiệm điện ảnh độc đáo này. Trong quá khứ, dạng phim tiểu sử kể về những nhân vật giàu lên bất chợt và có lối sống sa đọa để rồi tay trắng là không hiếm nhưng Scorsese lại không chọn cách tiếp cận theo lối mòn ấy.

Nếu câu chuyện dài tới 3 tiếng đồng hồ ấy được làm với phong cách chính kịch thông thường, có lẽ The Wolf of Wall Street sẽ khó “nuốt” hơn khi mà có quá nhiều sự kiện, nhân vật được nhắc tới. Nhưng Scorsese lại chọn hướng đi khác - đưa vào phim chất hài trào phúng.
Tác phẩm của điện ảnh Bỉ, được đề cử “Phim nói tiếng nước ngoài hay nhất” tại Oscar 2014, là một câu chuyện gia đình có lối kể độc đáo và mang đậm màu sắc tâm linh.

Hai nhân vật chính gặp nhau thật tình cờ. Anh là nhạc sĩ chơi bluegrass, còn cô là nghệ sĩ xăm hình. Anh nói nhiều về cuộc sống đam mê, còn cô thích lắng nghe hơn. Anh lãng mạn, theo thuyết vô thần, còn cô sống thực tế với một đức tin của riêng mình. Cuộc tình của họ xoay quanh những bản nhạc đồng quê và những buổi diễn cùng dàn nhạc ăn ý mà cá tính với giọng ca trong vắt của cô trên nền banjo anh gảy. Cô bé Maybelle dễ thương là thành quả của mối tình đầy khác biệt nhưng đẹp đẽ này. Nhưng quá ác nghiệt cho Didier và Elise, Maybelle mắc căn bệnh ung thư khi mới có 7 tuổi.


Hình ảnh cô bé Maybelle tội nghiệp khiến người xem đau nhói.


The Broken Circle Breakdown dành những phút đầu tả cuộc chiến đấu không cân sức giữa Maybelle với căn bệnh hiểm ác, những cảnh trị liệu đều được miêu tả trực diện khiến người xem không thể không thương xót cô gái bé bỏng phải chịu quá nhiều đau thương. Ở hai bên là Didier và Elise, họ hiện diện gần như mọi lúc với cô bé trong bệnh viện nhưng sau mỗi cuộc phẫu thuật, họ chỉ mang về niềm vui tinh thần thay vì gánh đỡ nỗi đau thể xác cho con gái mình. Những cảnh hàng ngày lướt qua, Maybelle thêm tiều tụy trong khi đôi vợ chồng luôn cố vui vẻ để làm dịu đi nỗi đau khủng khiếp cô bé phải trải qua. Sự đối lập này không khỏi khiến người xem rơi nước mắt.

Xen kẽ với câu chuyện tiền đề là những hồi ức của hai vợ chồng về những ngày họ mới yêu nhau tới những ngày họ sống chung một mái nhà. Những mẩu chuyện nhỏ được nối xen kẽ thành một chuỗi đoạn phim có nhiều tầng cảm xúc khác nhau, lúc nồng nhiệt của tình yêu khi đầm ấm với tiếng cười trong ngày sinh nhật của Maybelle, lúc lại có nỗi buồn đau đớn trở về những ngày đầu Maybelle có dấu hiệu suy sụp. Ngoài cô bé gái, những bài hát bluegrass cũng là sợi dây liên kết những đoạn phim với nhau, đẩy mạch phim trôi chảy mà không hề cứng nhắc dù chúng không theo thứ tự thời gian nào.


Veerle Baetens vào vai Elise.


Cùng với những bản nhạc đưa đẩy, mối quan hệ giữa Didier và Elise được phát triển rất khéo léo để tránh “lối mòn” xoay quanh bi kịch cuộc sống như các phim về gia đình khác - Blue Valentine hay Pay It Forward. Cũng như khi họ, hai con người vô tư, phải chấp nhận cuộc sống hôn nhân khi có Maybelle xuất hiện, căn bệnh hiểm nghèo của cô con gái cũng thử thách những khác biệt về cách suy nghĩ và đức tin mà trước đây là gia vị để tình yêu họ thêm mặn nồng.

Khán giả sẽ bất ngờ khi thấy càng tới cuối phim, căn bệnh của Maybelle trở thành trung tâm một cuộc tranh cãi về đức tin hơn là một điểm giao của hai phía đối lập tạo nên một cái kết hoàn hảo. Những chi tiết về hai phía nghị luận được hai nhân vật Didier và Elise bày tỏ từ những chi tiết nhỏ như việc dùng miếng dán để dọa đàn chim bồ câu tới những tranh cãi về linh hồn sau cái chết. Chạy trên nền nỗi đau về Maybelle, những điểm khác biệt xuất hiện ngày một dày đặc khiến những bản ca đồng quê cũng không thể hàn gắn hai người.

Những buổi biểu diễn dần có sự gượng gạo và chút gì đó như hối hận trong mỗi người mà không ai có thể thừa nhận bởi họ đã sống và tin vào tôn giáo của mình quá lâu để từ bỏ. Để đến phút cuối, khi phim “thả” khán giả với thực tại của hai nhân vật, những đoạn phim phi tuyến tính được kết nối có phần ngẫu hứng trở thành niềm thương tiếc lớn nhất của Didier và Elisa. Thực tại vô hồn và trắng bệch vô cảm ấy đối lập hơn cả với quá khứ ấm áp như sự bất đồng cảm tính đã xâm phạm và làm mờ tình yêu giữa họ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét